Sang học nhóm được tò te cùng đứa bạn thân thật phê, tôi trống rỗng. Lên ăn trưa rồi về phòng, đôi vai gầy với tà áo dài trắng cứ quẩn quanh làm não bộ tôi tê liệt, Đến chơi được tò te cùng đứa bạn thân thật phê tôi thiếp đi, rồi say sưa đến hơn 3 giờ chiều. Tỉnh dậy bởi giọng nói của mẹ: – Bé Diệp gọi cho con kìa, xuống mà nghe máy. Thật đúng lúc. Nếu không có cuộc điện thoại này có lẽ tôi đã quên mất sự hiện diện của ai kia. – Sáng đi họp mệt lắm hay sao mà ngủ nhiều vậy bí thư ơi? – Em quan tâm. – À, cũng không có gì đâu, chỉ là về hội trại sắp tới thôi. Bao nhiêu là việc làm V đau đầu quá.