Xúc động ghê anh trai ”chăm” em gái ruột lúc ốm đau rỡ… Lá Bàng kia vẫn thăm thẳm màu xanh… Tôi tìm về dòng ký ức mong manh… Ở một cõi có em và nỗi nhớ… Dẫu đôi mình chẳng phải là duyên nợ… Chỉ tình cờ như gió lướt qua nhau… Tôi lại tìm một đôi mắt màu nâu… Đã “giam giữ” linh hồn tôi lúc ấy… Khiến tôi “nhớ thương” như chính ai biết vậy?! Dẫu xa rồi khoảng cách có là bao… Và tôi tìm một vóc dáng thanh tao… Tóc đuôi gà lung lay trong chiều nắng… Chút giận hờn mà người ta… trao tặng… Vẫn còn hoài tâm trí gã khờ kia! Tôi đi tìm nơi chốn để sẻ chia…